[Bài tham gia cuộc thi chuyện tình yêu của tôi][Contest: My love story] Yêu thêm một lần... Vì Anh

in #vn-contest7 years ago (edited)

...Tôi thường nghĩ về một ngôi nhà gỗ be bé, màu trắng, thiết kế giản đơn. Bốn hướng đều là kính trong suốt, nhìn ra khoảng trời rộng mênh mông. Hai bên là rèm cửa sáng màu, treo cao từ gần trần nhà tới gần sát mặt đất, thích thì thả ra ko thì lại vén cao lên gọn gàng, sáng sủa. Ngoài hiên chỉ có loài giống hoa dại nhiều màu bò lên sát mái, trông có chút hoang dại nhưng trông nó đẹp, thật sự đẹp lắm.

DC33DC41-1D05-4969-A39F-C5C02810568D.jpeg

Download from internet

Ngoài sân, dưới gốc cây cổ thụ to, trên đó có treo một cái xích đu, không gian tĩnh lặng tới mức tưởng như chỉ có thể nghe thấy tiếng sợi dây ma sát vào cành ... Ngay phía dưới là một chiếc bàn tròn màu trắng, trên bàn có một cuốn truyện với tựa tên: "Khi Ta Chọn Một Mình". Tôi thấy một cô gái, ăn vận giản đơn vừa đúng kiểu căn nhà này vậy. Cái chân váy trắng vừa vặn tới gối cùng chiếc áo hồng nhàn nhạt nhẹ nhàng, tới độ mà chỉ cần nhìn xa hơn khoảng năm bước chân thì chẳng thể nào phân biệt nổi nó màu trắng hay hồng... Mái tóc bối lỏng phía sau còn để vương ít mái che đi phần đuôi mắt trái. Cô ngồi đấy, một tay cầm thìa khuấy nhẹ cốc nước...Có lẽ là trà. Chân phải bắt chéo... Sách gối lên đùi, lật lật giở giở từng trang. Phong thái chậm rãi, nét mặt bình yên tựa mặt hồ phẳng lặng không chút gợn sóng...
Tôi nghĩ về mình...Hai, ba. À không mà là bốn, năm hay nhiều năm về sau nữa Tôi chọn cho mình cách sống bình lặng như vậy. Ngày ngày đi làm nuôi sống bản thân, rảnh ra lại núp dưới gốc cây thưởng gió, uống trà, đọc truyện, bình bình an an như thế liệu có tốt hay không...?
Đó là tôi với những suy nghĩ của nhiều năm về trước. Một mình mãi nên việc có thêm ai, cạnh ai bỗng trở nên không còn quan trọng nữa. Người ta nói cái gì lâu dần cũng trở thành thói quen. Mà thói quen thì làm sao bỏ đi được qua ngày một ngày hai. Phải không nhỉ?
Thời gian thấm thoắt, dẫn người ta đi qua biết bao lỡ làng. Bản thân tôi từng nghĩ một mình cũng tốt, chẳng phải loay hoay với bao vướng bận.
Vậy mà Tôi của hai năm sau đó quen Anh... Anh khác xa những gì trong tưởng tượng. Hoá ra đàn ông trong mắt nhìn của người trẻ thường đi ra từ truyện cổ tích hay ngôn tình. Bây giờ tôi vẫn trẻ nhưng già hơn lúc ấy ở sự trưởng thành. Chỉ biết đến với Anh từ cảm giác gần gũi, thân thuộc. Là những lo toan, chia sẻ về cuộc sống. Anh nói nhiều về gia đình. Về sự nhẫn nại và cố gắng trong một mối quan hệ nghiêm túc. Anh không thích đôi co, cãi cọ hơn thua. Anh điềm đạm trong cả lời nói và hành động. Đàn ông trưởng thành luôn hấp dẫn theo một cách riêng như thế.
Bây giờ chỉ cần một người, vừa là người yêu, là duy nhất, vừa là chồng, và là gia đình. Ở cạnh nhau, không nhiều những cãi vã, ồn ào. Người ta nói yên bình quá mối quan hệ sẽ trở nên tẻ nhạt. Tôi lại thấy đó là hạnh phúc. Đôi khi đâu cần nói gì nhiều, ở cạnh bên nhau, với riêng tôi... đã đủ lắm rồi.
Tình yêu của Anh giành cho tôi không lấp lánh, cũng không lãng mạn nhưng tôi thấy ấm áp và cảm thấy bình yên. Một tương lai gần, Anh...có là tổ ấm của tôi không?
Cô gái trẻ thi thoảng lại ngồi ngơ ngẩn, nghĩ ngợi xa xăm, cô nghĩ về một nơi mà ở đó có cô, có Anh và cả những đứa trẻ...

490900BC-2847-4042-AE6E-6D5AB2873C78.jpeg

Download from internet*

Vẫn là rời xa phố xá ồn ào, bụi bặm và lắm bon chen để tìm lại sự cân bằng trong cái bình dị, bình yên ở nơi chả có gì nhiều ngoài gió và nắng.
... Một sớm mai nhè nhẹ, gió dịu dàng rung rinh càng lá, gió trêu đùa đám cỏ non trong sân, gió vuốt ve chùm hoa đầy sắc.
Gió làm bay bay mái tóc ai những mùa thương nhớ...

Dưới tán lá của cành cây to và rộng. Ánh nắng xuyên qua lấp ló. Có đôi vợ chồng ngồi nhìn về phía xa. Nơi góc sân có đứa trẻ đang nô nghịch, tiếng cười khúc khích, giòn tan vừa như phá vỡ đi sự tĩnh lặng của nơi đây nhưng sao cảm giác yên bình đến thế.

EDDFBED2-1B7A-4B9B-BBA9-12F490BE573E.jpeg

Download from internet


23h:...Chuông điện thoại reo làm tôi giật mình...
...
Hai người ướm nhẹ tay vào màn hình
- Anh xem, ngón tay em dài không này, ngón tay anh ngắn quá. Có khi tay em còn to hơn tay anh. Thôi thì việc gì khó cứ để em. Để em nắm trọn tay anh (😁).
- Em nắm tay anh cũng được, Anh nắm tay em cũng được. Giữ chặt là được
- Oa, ngôn tình ác (cả hai đồng thanh rồi cười oà 🤣)


Ngày ấy em cứ sợ chỉ cần đi một vài bước phải dừng lại. Không ngờ, lại chạy không ngừng về phía Anh


I would like to say Thank you to @quochuy who organized this interesting contest for Steemit Vietnam Community.

By: @maiquynh

Sort:  

Chuyện rất hay. Chúc bạn đoạt giải

Thanks bạn :))

Chúc b đạt giải cao

Cảm ơn bạn đã giành thời gian đọc bài :))

I love romantic love stories.

Thank you for reading my post. I am happy that you understand my love story :))

ảnh cuối cùng rất đẹp :v gia đình

E đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ chưa? :)) chắc rồi.

có đôi lúc :))

Thật? Mai có ny?

Oăn buồn cười ghê ha 👊

Loading...